24/8/18

Chuyện thằng Thái Lợn và Smartland đòi truy sát VTV 9

Nhà báo Đào Bình Nguyễn, Tổng biên tập Tạp chí Thương hiệu và Pháp luật nói về công ty đa cấp Thái Tuấn và công ty đa cấp bất động sản Smartland nhân dịp lãnh đạo và nhân viên VTV9 bị bọn đa cấp này doạ truy sát:
.
Công ty Smartland đã gửi công văn đến Ban Giám đốc VTV9 với nội dung đe dọa truy sát cả gia đình giám đốc
Công ty Smartland đã gửi công văn đến Ban Giám đốc VTV9 với nội dung đe dọa truy sát cả gia đình giám đốc

Đã làm thì không doạ/Đã doạ thì không dám làm!
1. Trong mắt tôi, bọn lưu manh hay mở mồm ra doạ dẫm chẳng có giá trị gì!
Hơn 20 năm làm báo, trải qua đủ mọi va chạm, tôi nhận ra: Nếu mình đủ mạnh thì tự tin, im lặng mà hành động, hành động một cách kiên định; còn đã ngại thì đừng làm, mà đã làm thì đừng ngại. Không cần nói nhiều hay to mồm đe doạ.
Từ thời còn làm bên NB&CL, tôi bị gắn mác là “Dũng sĩ diệt đa cấp” sau nhiều loạt bài về Cty đa cấp, trong đó có Cty Thái Tuấn.
Ngày ấy, có một thằng tự xưng là Chủ tịch Cty. Nó lồng lộn lên như lợn bị chọc tiết nhưng đầu óc thì đần độn như “Trí khôn của tao đây”. Nó gọi điện lu loa; giọng điệu bố đời, đầy chất lưu manh: “Đm mày không hạ ngay bài, một phút mốt, bố cho cả ngàn người đến bao vây toà soạn báo của mày.....”. Tôi bảo nó: “Anh nói xong đã hết 1 phút rồi anh à! Nói nhiều làm gì! A đến luôn đi”. Nó hùng hỗ lắm, như thể chuẩn bị dẫn nghìn quân ra trận... Nhưng sau đấy lại im hơi lặng tiếng.
2. Tôi thích tính cách của những người mang mác “xã hội đen”. Tên gọi là vậy nhưng nhiều anh chị sống quân tử, trượng nghĩa và rõ ràng. Tôi thân với 3 người anh có số má, tên tuổi lẫy lừng trong giới xã hội; họ dữ dằn ở đâu không biết, nhưng với tôi, các anh cực kỳ đàng hoàng, uy tín, quân tử và trượng nghĩa. Tôi may mắn được cả 3 anh thương quý như em ruột, yêu mến và sẵn sàng vì tôi mà hành động. Mỗi khi đọc tút tôi viết có dính dáng chút ít đến những thành phần bất hảo là các anh đều điện bảo tôi: “Việc đó em trai cứ để anh cho bọn trẻ con chúng nó xử lý nhanh gọn, không phải đôi co mất thời gian. Phải tiêu diệt hẳn một thằng để những thằng khác nhìn vào đó mà tiệt nọc, không dám hâm he nhờn thuốc, em trai rõ chưa?”. Vậy nhưng, bao năm qua, chưa bao giờ tôi phải lên tiếng hay nhờ các anh việc gì, dù là nhỏ nhất. Bởi bản thân tôi thừa khả năng tự xử lý và giải quyết được. Có những thành phần thấy người khác không nói gì thì làm tới mà chúng không hiểu rằng, im lặng, bỏ qua là đỉnh cao của sự khinh bỉ, xem thường.
Công ty Thái Tuấn ngày ấy những tưởng mai danh ẩn tích thì giờ lại tái xuất giang hồ với một công văn sặc mùi tinh tướng. Đúng là Chưa đánh được người thì mặt đỏ như vang, gặp công an rồi thì mặt vàng như nghệ! Loại này mà không làm tới, không cho chúng nhìn thấy Trời cao đất dầy thì chúng cứ mãi cưỡi cân đẩu vân, tưởng mình là Tề thiên Đại thánh!
Đọc công văn của Chủ tịch Thái Lợn và bất giác nhớ lại một thời đã qua...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét