Tạ Phong Tần và sự tởm lợm của nhân cách!
Cuộc đời
của con đĩ dân chủ Tạ Phong Tần xem như đã sang trang mới, đen ngòm như
“tiền đồ của chị Dậu”. Thật đáng buồn thay cho một kẻ đã từng khoác màu
áo xanh của những người đại diện cho lẽ phải, đại diện cho công lý lại
trở nên khốn nạn, biến chất và tởm lợm đến thế.
Bằng sự thối
tha của nhân cách, Tạ Phong Tần bị sa thải hết cơ quan này đến cơ quan
khác. Thị ngay lập tức gia nhập làng dân chủ để kinh doanh và tìm cơ hội
xuất ngoại. Cái giá của xuất ngoại xem ra cũng rẻ khi thị trở thành “tù
chính trị” với thành tích Tuyên truyền chống nhà nước Cộng hòa xã hội
Chủ nghĩa Việt NAm. Bằng chút thành tích tù tội của mình, thị trở thành
trung tâm chú ý của Rận Hải Ngoại và đám dân biểu rảnh việc. Việt Tân
tìm mọi cách để “lăng xê” cho thị, biến thị thành hàng hót “một nhà hoạt
động” với thành tích chống cộng cực đoan. Tất nhiên đối với một con đĩ
dân chủ thì thị không thể làm được những “trò bẩn” dạng như Cù Huy Hà Vũ
hay Hải Điếu Cày đã và đang làm.
Cuối cùng,
đúng như dự đoán của lũ Rận chủ Việt, viễn cảnh đối với những kẻ “bị
trục xuất” ra khỏi đất nước vì hành vi phản dân hại nước đã đến. Nhưng
thật đáng thất vọng khi những gì Tạ Phong Tần thể hiện lại quá tầm tưởng
tượng của Rận chủ Việt. Các nhà dân chủ trong nước đang tưởng tượng,
suy tư về một viễn cảnh theo kiểu Hải Điếu Cày “ít nhất cũng giả vờ từ
chối cờ vàng” mặc dù sau đó Hải Điếu Cày đã thuần phục lá cờ “nhục nhã”
này bởi nếu không tính mạng của gã khó mà bảo toàn được dưới bàn tay của
lũ cờ vàng Cali. Nhưng nực cười thay màn kịch nhân cách lại không xảy
ra theo đúng ý muốn. Tạ phong Tần đã thuần phục cờ vàng vô điều kiện,
thậm chí thị còn cảm thấy sung sướng, hạnh phúc khi được nhận cái xác
thối đã chết trôi 40 năm này.
Theo tin mới
nhất, vào ngày 23 Tháng Chín, blogger chống cộng cực đoan Tạ Phong Tần
đã xuất hiện và tiến hành thăm Giám Sát Viên Andrew Ðỗ, trú tại địa hạt 1
quận Cam, tại văn phòng của Hội Ðồng Giám Sát Quận. Cuộc gặp gỡ này chỉ
là muỗi so với chuyện Hải Điếu Cày ngồi chém gió bên OBAMA, và Tạ Phong
Tần cũng chỉ được gặp một gã tầm thường như Andrew Đỗ nhưng thị đã
nhanh chóng thuần phục, luồn cúi chẳng khác gì một con chó được chủ ném
cho khúc xương bố thí lúc đói. Để nâng cao bản lĩnh cá nhân, Thị chém
gió say sưa rằng “Thị đến Hoa Kỳ theo diện PIP, nên hoàn toàn không có
sự giúp đỡ nào của chính quyền Liên Bang Hoa Kỳ, và hiện chỉ trông cậy
vào sự giúp đỡ của các thân hữu”. Trong khi sự thật vì sao thị “được
xuất ngoại” thì ai cũng hiểu. Mời độc giả đọc thêm TẠI ĐÂY
Tại cuộc gặp
này Tạ Phong Tần đã làm cả làng dân chủ thất vọng, choáng váng, bất ngờ
bởi sự thể hiên nhân cách quá ư là “tởm”. Việc làm của thị đã trái với
cả suy đoán của Nguyễn Lân Thắng khi gã cho rằng ít nhất thị sẽ bị ép
nhận cờ vàng như kiếu chú Cày trước đây. Thị mặt dày đến mức thể hiện
thái độ hoan hỉ khi nhận lá cờ từ tay Andrew Ðỗ. Thị phát biểu hùng hồn “Tôi
rất lấy làm vinh dự được nhận một biểu tượng linh thiêng của chính
nghĩa tự do. Lá cờ này đã đại diện cho sự tranh đấu cho dân chủ, tự do
của người dân miền Nam trong quá khứ và vẫn tiếp tục nuôi dưỡng cuộc đấu
tranh cho tự do và nhân quyền ngày nay. Việc làm này
cũng chính thức đặt dấu chấm hết cho cuộc đời của Tạ Phong Tần, lấy luôn
cả chút đạo đức cuối cùng của một con điếm như thị.
Cuộc đời của
Tạ Phong Tần từ một công dân tự do tha hóa thành một con điếm chính trị
và bây giờ chính thức biến thành một con chó săn của Việt Tân, thuần
phục vô điệu kiện cờ vàng ba sọc, cái biểu tượng của đu càng, phản động
và thối nát mà những kẻ sắp chết trong hàng ngũ cựu binh VNCH đang cố
gắng “thoi thóp nuôi dưỡng”. Qua chuyện này Tạ Phong Tần cũng ném luôn
cả đống phân thối vào mặt những nhà hoạt động kinh doanh dân chủ, những
kẻ đang chường cái mặt đạo đức, yêu nước của mình ra để chống phá cách
mạng Việt Nam. Thật đáng kinh tởm cho cái gọi là “nhân cách rận”.
Trần Ái Quốc
0 nhận xét:
Đăng nhận xét