Vẫn chiêu trò gợi lại quá khứ, nhưng không phải là quá khứ tốt đẹp để làm những điều răn dạy cho thế hệ sau, mà đó là một quá khứ nhục nhã, một quá khứ về sự đớn hèn mà bản thân nó chắng có giá trị gì để phục vụ cho giáo dục hay nêu gương cho con trẻ. Nhưng thôi chẳng sao, chuyện dòng chúa cứu thế diễn thì thiên hạ cũng được dịp mãn nhãn và thêm hiểu rõ hơn về trò hề của những kẻ đang được “vinh danh” là tử sĩ, là “anh hùng” trong khi những người anh hùng hy sinh vì độc lập chủ quyền của đất nước, vì biển đảo quê hương thì không được chúng nhắc đến một câu.
Những người anh hùng này không được chúng nhắc tới dù chỉ một câu (nguồn internet)
Xin được
nhắc lại rằng, ai cũng có quá khứ, và quá khứ dù đau buồn hay tốt đẹp
cũng nên để cho nó ngủ yên, đừng khơi dậy nó lên để rồi khiến báo chí
phải tốn giấy mực, khiến bao người phải biểu hiện những tư tưởng, tình
cảm trái chiều, khiến cho tên tuổi của họ luôn bị lôi lên, nhắc xuống
trong khi họ đã nằm yên dưới lòng đất. Phàm là con người thì nên nhớ lấy
đạo lý “chết là hết” cho dù họ sống có gây bao nhiêu tội ác, nhưng khi
đã nằm dưới mảnh đất sâu, thì coi như hết tội. Thế nhưng những kẻ đang
sống lại đang cố tình làm loạn những giá trị nhân bản, làm ảnh hưởng đến
vong linh những người đã mất, và hơn ai hết xúc phạm nghiêm trọng đến
những giá trị tốt đẹp của dân tộc, đến truyền thống hào hùng của cha
ông.
Chuyện về 74
lính của hải quân Việt Nam cộng hòa chết trận trong cuộc chiến năm 1974
dù sao cũng đã khép lại, theo quan điểm của Lão hãy để người chết được
yên, bởi càng bới móc càng làm cho sự thật về cuộc Hải chiến này được
phơi bày, càng làm cho những người sống ngày nay căm phẫn với sự hèn hạ
và tội ác của những kẻ đã dùng mưu hèn, kế bẩn để dâng Hoàng Sa cho
Trung Quốc. Ai cũng hiểu rõ ràng chính quyền tay sai Nguyễn Văn Thiệu,
Dương Văn Minh – đám bù nhìn thân Mỹ này đã cam tâm nghe theo sự chỉ đạo
của Mỹ để bán Hoàng Sa cho Trung Quốc. Mối quan hệ giữa Trung Quốc và
Mỹ đã bắt đầu khởi sắc từ năm 1971, khi quân đội Mỹ đang sa lầy trên
chiến trường Miền Nam Việt Nam, sự thất bại của quân đội Mỹ chỉ còn là
vấn đề thời gian. Mỹ muốn rút quân trong danh dự và muốn dùng Trung Quốc
để gây sức ép trên bàn đàm phán Paris với Chính phủ Việt Nam dân chủ
cộng hòa. Cái giá phải trả là việc VNCH thí thân 74 quân nhân cho một
cuộc chiến dàn dựng nhằm mục đích dâng Hoàng Sa cho Trung Quốc. Ai cũng
biết rằng chính phủ VNCH do Mỹ dựng lên ở miền Nam cuối năm 1955, tay
sai Ngô Đình Diệm lên làm tổng thống miền Nam thông qua một cuộc tổng
tuyển cử giả tạo. Thế nên nếu nói về Tổ quốc mà chúng theo đuổi thì đó
là nước Mỹ, phục vụ cho Mỹ, hoạt động vì lợi ích nước Mỹ chứ làm gì vì
lợi ích của dân tộc Việt Nam. 74 lính Hải quân của VNCH đã bị chính Mỹ
và chế độ ngụy quyền thí tốt, đẩy vào chỗ chết trong một cuộc chiến được
sắp đặt trước. Thế nên nếu đòi quyền lợi thì nên sang Mỹ mà đòi, đừng ở
Việt Nam đã diễn nên những vở kịch nhạt toẹt khiến quần chúng nhân dân
cảm thấy kinh tởm.
Hành động đi ngược lại lợi ích dân tộc của Dòng chúa cứu thế Sài gòn
Về nội tình
cuộc chiến dàn dựng trên, ai đọc cũng hiểu, cũng tường tận mọi việc, thế
nên việc dòng chúa cứu thế và vài linh mục lợi dụng quyền hạn đức cha
của mình để chăn dắt và gieo vào đầu con chiên những tư tưởng sai lầm là
điều đáng lên án. Và còn đáng lên án hơn khi linh mục Vinh Sơn Phạm
Trung Thành, một cha xứ có bổn phận làm người răn dạy con chiên đã làm
trái lời đức thánh cha, trái lời răn của Chúa, bày trò bậy bạ và thậm
chí còn khẳng khái kết luận rằng “… Chắc chắn không ai trên đất nước
chúng ta quên ơn của các anh. Nhưng vì hoàn cảnh nên một thời gian
chúng ta phải ghi lòng tạc dạ trong âm thầm. Nhưng chúng ta có thể gặp
nhau để cảm ơn nhau, cảm ơn các anh và cũng là lúc chúng ta cùng nhau
nói lời cảm ơn Thiên Chúa.” Nhớ ơn gì những kẻ đã cắt đất quê hương
để bán cho Trung Quốc, nhớ ơn gì khi từ thưở cha ông đi mở cõi trên bản
đồ đã có hai chữ Hoàng Sa, Trường Sa mà bây giờ Hoàng Sa bị Trung Quốc
chiếm gần hết? Nhớ ơn gì khi đất đai của cha ông gìn giữ đã bị đám cháu
con phản trắc dâng hết cho ngoại bang? Lời nói, hành động và thực tế
trái ngược nhau, thế nhưng đối với những kẻ đang lợi dung quyền năng
“đức cha” làm ô danh Chúa, chống phá đất nước thì có sá gì, chúng còn
làm được những điều kinh khủng hơn nữa.
Kết: Hãy để những người chết được yên,
phàm những ai đang sống, đặc biệt là những ai đang thờ Chúa hãy nghe
theo điều răn của Chúa và tỉnh táo tỉnh những luận điệu tuyên truyền của
những kẻ lợi dụng Chúa để hoạt động chính trị, chống phá, cản bước phát
triển của Việt Nam.
Trần Ái Quốc
0 nhận xét:
Đăng nhận xét