Dùng lý luận hèn kém biến kẻ tội đồ thành siêu nhân dân chủ!
Có lẽ Lão đã
viết quá nhiều bài, nói quá nhiều về rận Hoàng Thanh Trúc, Lão quá rõ
bản chất và tài năng của Hoàng Thanh Trúc – một gã trẻ con trong làng
dân chủ, thế nên cũng chẳng có ý định viết về gã nữa. Thế nhưng khi đọc
bài viết của Nguyễn Thanh Trúc đăng trên danlambao với chủ đề “LS Nguyễn
Văn Đài “tuyên truyền chống phá nhà nước” Mafia?” lão thấy buồn cười
quá nên lại mạo muội lên đây viết vài dòng chia sẽ cùng độc giả.
Bài viết của rận Hoàng Thanh Trúc đăng trên danlambao
Với vài ngón
nghề giật tít, câu view theo kiểu giật gân, Hoàng Thanh Trúc đã lôi kéo
được khá nhiều người đọc, đương nhiên những kẻ để lại bình luận chỉ làm
đám đồng nghiệp với Trúc, chuyên hành nghề kinh doanh dân chủ kiếm
tiền. Nhìn tít bài, lão tưởng Nguyễn Văn Đài đụng chạm đến nhà nước
Mafia nào, hóa ra khi đọc ngay dòng đầu tiên đã thấy sự ngu si xuất hiện
khi đây là lại chiêu thức cũ mèm, lợi dụng danh nghĩa Nguyễn Văn Đài để
kết tội chế độ cộng sản vốn được mấy gã bồi bút sử dụng thường xuyên
trong giai đoạn Đài bị bắt.
Điểm thứ
nhất lão chê Hoàng Thanh Trúc chính là văn phong, khi lập luận của hắn
vô cùng luẩn quẩn và tối nghĩa, bên cạnh đó lại viết rất cẩu thả, sai
chính tả tùm lum, điều này cũng dễ hiểu, bởi trình độ của đám rận ở Việt
Nam cũng có giới hạn, học hành không đến nơi đến chốn, nên mới dẫn đến
thảm họa như vậy.
Điểm thứ hai
lão chê, đó là Hoàng Thanh Trúc đã có hành vi không đẹp khi lợi dụng sự
đau khổ của người khác để trục lợi, mà cụ thể ở đây là lợi dụng sự kiện
Nguyễn Văn Đài bị bắt để viết nhăng cuội nhằm bôi nhọ chế độ cộng sản,
hệ thống pháp luật và nhà nước Việt Nam. Hắn lập luận mất dạy rằng “tội
tuyên truyền chống phá nhà nước” chỉ xuất hiện trong luật pháp của các
chế độ độc tài Cộng Sản…Bởi nghiệm suy từ mối quan hệ con người trong xã
hội thì chỉ có những kẻ vô học hay bọn “mafia” mới dùng bạo lực côn đồ
để bịt miệng người khác khi chúng biết rõ mình sai, không đủ tư cách để
tranh luận trước chân lý, cộng đồng. Hành vi thù vặt côn đồ ấy dưới mắt
mọi người là thuộc hàng hạ đẳng, xấu xa, đáng khinh bỉ mà người dân còn
muốn tránh, huống chi là một chính quyền, nhà nước”. Ý đồ bẩn
thỉu của Hoàng Thanh Trúc như thế nào, Lão không cần nói thì mọi người
cũng hiểu. Tuy nhiên, Lão xin khẳng định lại rằng, bất cứ Nhà nước nào
cũng đều có thiết chế và luật pháp để bảo vệ sự tồn vong và duy trì trật
tự trong chế độ mình. Và pháp luật mỗi quốc gia không nhất thiết phải
giống nhau, miễn là nó đại diện cho ý chí, nguyện vọng của toàn dân,
được ban hành theo đúng trình tự, thủ tục của pháp luật là được.Thế cho
nên sẽ thật ngu dốt và đần độn khi khẳng định một cách hồ đồ rằng ban
hành pháp luật là độc tài hay vô học. Bởi trong mọi nhà nước hay chính
quyền, bất cứ đâu cũng có những kẻ chống đối, bất cứ đâu cũng có những
kẻ đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhưng không phải chỗ nào cũng xuất hiện
đám người vô học, vô liêm sỉ, mặt dày và tâm đen như đám rận chủ Việt.
Và điều này không bất cứ quốc gia nào có quyền can thiệp, thế nên sẽ
tiếp tục có những kẻ trong đám rận bị bắt và xử lý theo Điều 88 nếu cơ
quan điều tra thu thập đủ chứng cứ.
Tiếp đó hắn
lập luận nâng bi cho Nguyễn Văn Đài, ca tụng một kẻ ngu dốt và phản trắc
như Nguyễn Văn Đài trở thành “người yêu nước” thành “siêu nhân dân
chủ”. Hắn nói rằng “Thật hài hước – Nhà nước Việt Nam nắm trong
tay 838 cơ quan báo chí in, 92 tạp chí điện tử, 67 đài phát thanh,
truyền hình và Thông Tấn Xã quốc gia, người CS cũng được coi là bậc thầy
của “tuyên truyền”, ấy vậy mà một nhà nước CSVN với guồng máy khổng lồ
phục vụ cho tuyên truyền như thế lại không thể “phản tuyên truyền” với
một cá nhân LS Nguyễn Văn Đài và cũng buồn cười không kém một Quân Đội
và các lực lượng Cảnh Sát/CA lên đến hàng triệu người vũ trang tận răng
có bề dày truyền thống “chống và phá” tới 2 đế quốc sừng sỏ nhưng không
“chống phá” nổi một con người chỉ với 2 bàn tay không”. Lão
thật không ngờ Hoàng Thanh Trúc lại đần độn đến mức không phân biệt được
nổi hành vi tuyên truyền chống phá với cơ quan tuyên truyền. Bản thân
Nguyễn Văn Đài chỉ là hiện thân của một kẻ vô học, vô nhân tính khi
thường xuyên phi thẳng lên facebook cá nhân viết những điều ngớ ngẩn
chẳng đại diện cho ai ngoài sự đê hèn của bản thân để thóa mạ, vu khống
người khác. Với hành vi đê hèn của những kẻ chí phèo như Nguyễn Văn Đài
đâu xứng để gọi là “nhà tuyên tuyền” mà chỉ xứng với “hành vi tuyên
truyền” vì nó chỉ là quan điểm một cá nhân, một đám lục lâm thảo khấu,
vô cùng tầm thường và rẻ mạt. Thật đáng thương cho Nguyễn Văn Đài khi
đến tận lúc đã nằm trong trại giam mà vẫn bị chính đồng bọn mang ra làm
trò cười, đưa lên châm biếm điển hình về thói “ảo tưởng sức mạnh”. Cũng
đồng thời thể hiện luôn sự mất dạy và tráo trở của đám rận khi hạ bệ hệ
thống các cơ quan tuyên truyền ở Việt Nam cũng như hạ bệ công lao của
các lực lượng vũ trang cách mạng khi đem sức mạnh quân sự, truyền thống
hào hùng của các lực lượng vũ trang cách mạng ra để so sánh với một cá
nhân ngu dốt, đần độn vào ảo tưởng sức mạnh như Nguyễn Văn Đài.
Những bài viết mất dạy của Nguyễn Văn Đài trên facebook
Còn bản
thân Nguyễn Văn Đài, mặt dù mang danh luật sư nhưng cả đời chưa bào chữa
được một vụ án nào ra hồn, ngoài việc thường xuyên tiếp xúc với đảm
phản động, và cũng từ một cơ may Nguyễn Văn Đài được Mỹ mời tham dự một
chương trình “Khách tham quan quốc tế” (IVP) từ ngày 17/1 đến 10/2/2006
do chính những kẻ cơ hội chính trị ở phương Tây dẫn dắt nhằm biến hắn
thành con bài trong chiến lược diễn biến hòa bình. Sau đó Đài lại được
đưa đi học kỹ năng viết lách ở Philippin, cộng với mấy lời tâng bốc của
đám cơ hội chính trị trở cờ. Nguyễn Văn Đài đã lún sâu vào con đường tội
lỗi bằng việc thành lập các hội nhóm phản động và biến văn phòng luật
sư của mình trở thành “ổ dân chủ”. Ngoài ra hắn còn làm những việc như
soạn thảo tuyên bố thành lập cái gọi là “ủy ban nhân quyền Việt Nam” đẻ
xin tiền tài trợ, hay cao tay hơn hắn còn thể hiện tham vọng chính trị
bằng cách tự mình đòi khôi phục cái gọi là “đảng Dân chủ Việt Nam” vào
ngày 1/6/2006, hắn cũng đã dự thảo cái gọi là “Điều lệ đảng Dân chủ Việt
Nam” gồm 3 chương, 10 điều trên 3 trang giấy A4. Những việc làm đó đủ
thấy hắn ảo tưởng và điên loạn đến mức nào, thế nên những dòng viết trên
của Hoàng Thanh Trúc càng làm cho người đọc nhìn thấy sự hèn hạ của
người viết và kẻ được ca tụng, cũng thể hiện luôn sự dốt nát của người
viết, bởi vì quá hồ đồ, nên hắn mới không phân biệt nổi cơ quan nào có
chức năng tố tụng theo quy định của pháp luật Việt Nam, nên mới lôi luôn
cả quân đội và công an vào để hạ bệ họ và nâng bi cho Nguyễn Văn Đài.
Cũng bởi trên thực tế, bản thân Nguyễn Văn Đài đã bị bắt 2 lần cùng một
tội danh, và cũng chẳng cần dùng để cả hệ thống công an, chỉ một cơ quan
an ninh điều tra đã đủ để đưa ra ánh sáng những tội lỗi của Nguyễn Văn
Đài, điều đó cho thấy những dòng viết trên chỉ là thứ bịa đặt, xuyên tạc
vớ vẩn. Và cũng thật nực cười khi Hoàng Thanh Trúc lập luận “Chẳng lẽ
vị Luật Sư này có quyền năng siêu phàm hay phép lạ gì chăng? Nếu không
thì sao chế độ CSVN này lại sợ đến thế?” rồi hắn đưa ra cái bánh vẽ
quyền năng đó chính là ““Hiến Chương Nhân Quyền Quốc Tế” để dọa ma người
khác và nâng bi cho Nguyễn Văn Đài. Bản thân Đài là luật sư nhưng chắc
gì đã đủ trình độ để đọc Hiến chương Nhân quyền quốc tế, và cũng chẳng
hiểu nhân quyền là cách đệch gì ngoài việc hắn tham vọng chính trị và
quan tâm đến số tiền tài trợ, như trước đây hắn đã từng ngốn 60.000 USD
tài trợ của cái gọi là “Ủy ban cứu trợ thuyền nhân Việt Nam”. Và đến bản
thân Hoàng Thanh Trúc phải nhục nhã để viết bài nâng bị cho Nguyễn Văn
Đài cũng chỉ vì vài đồng nhuận bút bèo bọt từ đám phản động Việt Tân tài
trợ. Tất cả hoạt động dân chủ hay “núp bóng yêu nước” đều chỉ vì tiền,
thế nên đừng mang bộ mặt giả nhân nghĩa lên đây để chém gió và xuyên
tạc, bởi người ta chỉ thấy Hoàng Thanh Trúc hay Nguyễn Văn Đài chỉ là
những kẻ hèn hạ và đáng khinh bỉ.
Trần Ái Quốc
0 nhận xét:
Đăng nhận xét