15/10/15

MUỖI CÁI BẦU???

Một anh chàng kia nghe nói Cô Phú con nhà giời ở Sông Công, Thái Nguyên có cú đạp thần thánh cùng nước thánh đa năng có thể chữa bách bệnh nên anh chàng mắc chứng hai bi bị lệch đã lặn lôi hơn vạn dặm đến nhờ ơn cô.
Đến chỗ cô Phú, anh thấy rất đông con bệnh đang nằm xếp lớp như cá mòi trên sàn nhà để chờ Cô Phú con giời đi qua, cứ đến lượt thì Cô Phú lại hỏi dăm ba câu về bệnh tình rồi đứng lên lưng nhấn nhấn mấy phát, nhấn xong đệ tử cô Phú liền ban cho ly nước thánh, thế là con bệnh có thể đứng dậy mặc lại áo quần rồi nở nụ cười tươi rói rồi lục tục ra về. Mỗi ngày Cô Phú con giời chữa hơn trăm ca.
Anh khấp khởi mừng thầm vì phen này anh sẽ được chữa căn bệnh nan y, mắc phải chứng bệnh oái ăm nên việc đi đứng của anh nó bất tiện vô cùng, mỗi lần anh đi cứ bị niễng sang một bên, nhìn rất kỳ cục.
Đến lượt anh, Cô Phú con giời cất giọng lảnh lót hỏi: Bệnh gì?
Anh thều thào thưa: Hai bi của con không cân cô ạ!
Cô nhíu mày trong chốc lát rồi bất chợt cười tủm tìm rồi hỏi tiếp: Thế bên nào to, bên nào nhỏ?
Anh đáp: Bên trái ạ … Cô hỏi tiếp: Thế muốn trái bằng phải hay phải bằng trái.
Anh đỏ mặt lí nhí thưa: dạ bằng bên trái ạ, to nhìn nó sang hơn
Cô quát: Thế thì cởi hết đồ rồi nằm ngửa ra, hai chân dang rộng, hít thở đều …
Anh ngạc nhiên hỏi: Không phải nằm sấp giống mọi người ạ?
Cô liền gằn giọng đáp: mày nằm sấp thì tao đạp cho phọt kít ak, bệnh mày phải nằm ngửa ra. Nói đoạn cô bảo chị vợ: Nhớ giữ chặt hai tay chồng.
Anh không dám cãi, vội vàng làm theo, xong xuôi liền hỏi lại: thế này được chưa ạ?
Cô Phú đằng hắng: Vén vòi sang bên trái, nhỡ tao đạp nhầm thì mất giống …
Anh đỏ mặt vội làm theo, vì sợ quá nên đành nhắm tịt hai mắt, lúc này chỉ còn nghe thấy tiếng Cô Phú đang khởi động cổ chân, từng tiếng “rắc” “rắc” vang lên, anh chợt cảm thấy lạnh người.
Lúc này, sau khi khởi động xong, cô Phú liền hít thật sâu, hai tay đề khí, cô từ từ giơ chân lên và dùng hết sức đạp thật nhanh vào vị trí hòn bi bên phải của con bệnh, bỗng nghe một tiếng “ót” rồi anh chàng kia rú lên: Chết tôi rồi, hét xong hai mắt anh chàng trợn ngược lên trắng dã.
Cô vợ bỗng thét lên: Chết mẹ rồi cô ơi, hòn bi chạy lên cổ rồi , cô vợ lạc hẳn giọng đi.
Cô Phú thét lên một tiếng như Trương Phi thét giữa cầu Trường Bản: hãy xem đây.
Cô liền nhanh chân đạp vào yết hầu của anh chàng, chỉ nghe một tiếng “ót”, cô vợ thốt lên: Ôi hay quá chạy xuống rồi.
Cô Phú lúc này vận hết công lực, phi liên hoàn cước liên tục vào anh chàng, cú trên cú dưới cứ thoăn thoắt, chỉ nghe tiếng “ót”, “ót”, “ót” … liên tục, sau mỗi tiếng “ót” cô vợ lại bật reo: ôi, hay quá, hay quá… Chỉ thấy hòn bi chạy lên rồi chạy xuống rất đều đặn.
Phi cước hơn mấy chục lần, Cô Phú lúc này đã thở hổn hển rồi thì thào nói: Được rồi, ra kia uống nước thánh rồi cút.
Anh chàng lúc này mồ hôi đã ướt như tắm, toàn thân đau dại , cố gắng lắm mới đứng dậy được, nhìn xuống chỗ ấy đã thấy đỏ rực và sưng vù, liền boăn khoăn hỏi: Sưng to quá Cô ạ, thế có sao không?
Cô Phú gom lại chút sức khẽ gắt: mày thử đạp vào mặt tao hơn chục cái xem nó có sưng lên không?, chả sao đâu vài hôm là hết, hai hòn sẽ đều khít như mơ.
Chẳng biết thế nào, nhưng Mẫu hay Thánh nhập chỉ là trò nhố nhăng mê tín dị đoan, thế nên mới nói Muỗi cái bầu hay Mẫu cái buồi, toàn chuyện hoang tưởng!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét