Vụ sát hại ở Bình Phước không phải là tội ác rùng rợn đầu tiên. Trước đó đã có những Lê Văn Luyện.
Ảnh minh họa - sưu tầm trên mạng
Các
trường hợp đã xảy ra trước đây, người ta rùng mình nhưng còn có thể hy
vọng đó chỉ là sự méo mó tâm lý, biến thái tâm thần của những cá nhân.
Vụ
Bình Phước là sản phẩm của tội ác lạnh lùng, có tính toán, có tổ chức,
tội ác có đẳng cấp quỷ sứ. Tôi nghĩ vụ Bình Phước là tiếng sét khiến cả
xã hội phải nhìn thẳng vào sự thật là cái xấu, cái ác đã qua quá trình
tích luỹ, cộng hưởng và bây giờ nó thực sự là mối nguy lớn.
Ở
đâu cũng có những tội ác, kể cả ở nước bình yên nhất. Vì vậy không vì
những tội ác kiểu này mà đưa ra những đánh giá kết luận quá chủ quan.
Mặt khác cũng cần bỏ quan niệm ru ngủ rằng ta đang ở đất nước nhân ái,
bình yên, an toàn, nơi mà sự nguy hiểm từ tội phạm dã man chỉ là hiếm
hoi và quá hãn hữu.
Cứ
mơ ước về một xã hội đảm bảo an ninh và an sinh. Nhưng khi chưa thể đến
đích đó thì điều thiết thân là: 1- Phải có lực lượng chuyên nghiệp
chống tội phạm lương cao và trình độ thật giỏi, có trợ giúp của kỹ thuật
cao; 2- Mỗi người, mỗi gia đình phải học và có kỹ năng tự bảo vệ tốt
hơn, giống như người dân ở nhiều nước phát triển khác.
Nguồn: Nhà báo Trần Đăng Tuấn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét